Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

[HPCTSSTX] - chương 17

Chương 17: Buổi sáng đầu tiên

Editor: Ciel



Tuy rằng tối hôm qua ở chỗ của Severus đến tận giờ giới nghiêm mới trở về, sau đó lại trao đổi với Nam Tước đến tận khuya, nhưng sáng sớm, đồng hồ sinh học vẫn rất đúng giờ gọi Harry dậy khi mới chỉ 5 giờ. Chương trình học của Hogwarts bắt đầu sau 8 giờ, ăn sáng từ lúc 7 giờ, Harry nhanh nhẹn rửa mặt, sau đó thay một bộ trang phục quyết đấu gọn gàng, thông qua mật đạo, đi đến rừng cây nhỏ bên cạnh Hồ Đen.

Cẩn thận quan sát chung quanh, phóng ra vài thần chú dò xét, sau khi chắc chắn là không có ai, Harry mới gỡ chiếc bông tai bằng đá ru-bi đỏ hình chữ thập xuống hóa thành kiếm của Gryffindor. Búng tay một cái, một gia tinh mặc khăn trải bàn có huy hiệu Hogwarts xuất hiện, cung kính nói: “Chủ nhân, Leiter vì ngài phục vụ.”

“Làm chút lá rơi xuống.” Harry muốn huấn luyện độ nhanh nhẹn của mình.

Sau khi Harry vận động bên hồ xong, người đầy mồ hôi ngồi dưới đất, nhìn mặt hồ Hồ Đen yên lặng, đôi môi không tự chủ mà nhẹ nhàng nhếch lên một chút. Ngay cả gió dường như cũng cảm giác được lúc này Harry có chút vui vẻ, nhẹ nhàng mà thoảng qua mặt hồ.

Có lẽ, hẳn là nên gọi Kelly gửi một số nhạc cụ đến?

Sau khi Harry trở lại lâu đài, Draco, Blaise đã ở trong phòng Sinh Hoạt Chung. Quý tộc, và người thừa kế quý tộc không cho phép bản thân lười nhác vì giấc ngủ. Nhìn thấy Harry từ bên ngoài tiến vào, lập tức lên tiếng chào hỏi.

“A, Harry, sao cậu lại dậy sớm vậy?” Draco hỏi. “Ngày hôm qua Viện Trưởng không làm khó dễ cậu chứ?”

“Không có gì, chỉ là căn dặn vài việc lặt vặt.” Đối với sự quan tâm của Draco, Harry thực hưởng thụ. “Ở trang viên Potter, 5 giờ tớ đã dậy để học một số thứ. Cho nên, sáng sớm hôm nay, tớ ra Hồ Đen luyện tập, tớ nghĩ tớ cần phải tắm rửa sau đó thay quần áo cái đã.”

“Ân, mau đi đi, không thể đến trễ bữa sáng được.” Draco cười nói.

Nhìn Harry rời đi, Blaise mới mở miệng: “Draco, cậu cảm thấy Viện Trưởng sẽ tốt bụng như vậy sao?”

“Cũng không biết nữa, nghe cha tớ nói qua, cha đỡ đầu và mẹ của Harry từng là bạn.” Draco nói. “Nhưng còn có Dumbledore, khó tránh khỏi cha đỡ đầu sẽ dặn dò vài câu. Hơn nữa, Harry tốt như vậy, ai lại không thích cậu ấy a?”

“Cũng đúng, không biết thiên phú Ma Dược của Harry thế nào đây, nếu là một thiên tài, khẳng định Viện Trưởng sẽ càng thích cậu ấy.” Blaise trả lời.

“Ngay cả Nam Tước cũng nói gia tộc Potter có thiên phú Ma Dược rất cao, cậu nói thử coi?” Draco biết Harry ngay cả Độc Dược An Thần cũng làm được không tồi. “Tớ không lo lắng cái này, tớ lo là cuối tuần này, Thủ Tịch Chiến sẽ có người khiêu chiến Harry.”

“Đúng vậy, năm nay gia tộc Dolohov có một tên học năm thứ năm. Hai người họ Lestrange học năm thứ ba. Còn có, không thể bỏ qua gia tộc Carrow, tuy rằng Carrow năm thứ hai là một bé gái, nhưng vẫn là Carrow. Draco, cậu nói thật đi, cha cậu chẳng lẽ không căn dặn gì sao?” Blaise mang theo vài phần trào phúng hỏi.

“Cậu cho là quan hệ giữa tớ và Harry, cha tớ không biết ư?” Draco hỏi ngược lại.

“A, tớ đây cần phải đánh giá lại Malfoy.” Blaise không đến nơi đến chốn nói.

Hai cậu bé trò chuyện vài câu, người trong Phòng Sinh Hoạt Chung càng lúc càng đông. Túm năm tụm ba, đều đang thấp giọng mà trao đổi.

Lúc này, Pansy đi cùng một số cô gái khác vừa vặn đụng phải Harry ở hai bên trái phải của cầu thang, Harry thực thân sĩ mà nhường cho nhóm Pansy đi trước. Các cô gái đều nhìn thoáng qua Harry, đỏ mặt rời đi. Harry lại càng thân sĩ mà cười.

“A, Harry, chúng ta nên đến Lễ Đường.” Ba vương tử Slytherin cùng đứng một chỗ làm không ít nữ sinh phải ghé mắt nhìn.

Mới chỉ vừa đến dãy bàn của Slytherin, Harry đã gặp phải các loại chỉ trỏ và xì xào bàn tán. Draco săn sóc sai Crabbe và Goyle đi ở phía trước, mình và Blaise thì một trái một phải mà đem Harry kẹp ở giữa.

Harry lại một lần nữa cảm thấy may mắn vì sự lựa chọn của mình.

Vẫn chưa bắt đầu Thủ Tịch Chiến, cho nên tân sinh Slytherin vẫn như trước, ngồi theo địa vị của gia tộc, Harry ngồi ở vị trí thủ tịch năm nhất. Harry ngẩng đầu nhìn về phía Sev, hôm nay không có tiết Độc Dược —— thật đáng tiếc. Nhưng lại có tiết Biến Hình và Phòng Ngự Nghệ Thuật Hắc Ám, cũng không tệ. Nhìn thấy Severus không hề tránh né mà nhìn chằm chằm giáo sư Quirrel đang ngồi kế bên anh, Harry có chút thương hại giáo sư Quirrel, nhưng mà, đây là sự lựa chọn của Quirrel. Có lẽ, nên thương lượng với Severus về chuyến “phiêu lưu” bảo vệ Hòn đá Phù Thủy một chút?

Bữa sáng cũng khá phong phú, Harry lấy vài cái bánh mì xoắn, mứt trái cây trám, lại lấy một ly sữa, cùng một ít salat xà lách. Ai ngờ trong dĩa lại có thêm hai miếng thịt hun khói và một thìa hạt ngô. Harry ngẩng đầu, là hai người bạn của mình gắp thêm cho.

“Ăn luôn, không được nói không!” Draco rất có khí thế mà nói, nếu bỏ qua lỗ tai hơi hồng lên, có lẽ rất tốt.

“Harry, cậu không cần tiết kiệm lương thực giùm Hogwarts…” Blaise cũng nói.

Harry không nói gì thêm, chỉ cười cười, nhưng đối với hai người bạn này lại càng thêm yêu mến. Cũng không tốn hơi mà ăn luôn mấy thứ mà hai người họ vừa lấy đến. Hai cậu bé nhìn thấy vậy, cũng thả lỏng tâm tình, bọn họ cứ sợ mình làm vậy sẽ khiến Harry bất mãn. —— may mà, không có.

Bữa sáng kết thúc, thời gian của bọn cú mèo tới, liền thấy một đoàn cú mèo hướng về phía harry mà bay tới, lập tức thả trước mặt cậu ba bao lớn và hơn hai mươi kiện thư tín. Harry biết trong bao là tài liệu ma dược cậu đặt mua, tài liệu luyện kim và một ít sách vở Muggle hiếm gặp, thư tín là thông báo một số vấn đề về chuyện làm ăn của gia tộc, quen thuộc lấy đũa phép ra, theo thói quen niệm hơn mười Thần Chú Dò Xét trên đống thư và hàng hóa, sau đó mới niệm một Thần Chú Thu Nhỏ, đem đồ vật cất vào.

Nhìn thấy động tác lưu loát của Harry, giáo sư Flitwick tán thưởng: “A, Severus, xem ra Slytherin lại có thêm một thiên tài.”

Snape không nói gì, mà tiếp tục uống cà phê. Đối với sự cẩn thận của Harry mà rất vừa lòng, ánh mắt lướt qua người đang quan sát Harry giống anh – giáo sư Quirrel, một cảm giác chán ghét từ trong lòng dâng lên, nghĩ đến cái dấu hiệu đáng ghét trên tay mình, có lẽ anh nên cùng Harry nghiên cứu một chút? Một mình mình có lẽ không thể nghĩ ra, nhưng nếu có thêm Harry thì khác, phải biết cậu cũng là một đại sư.

“A, mấy thứ này là gì vậy?” Draco nhìn thấy ba cái bao khổng lồ trước mặt Harry, hỏi.

“Là tài liệu thí nghiệm và sách.” Harry nói xong, khẽ phẩy đũa phép, mấy phong thư liền lập tức từ trong bao thư bay ra, Harry biết đây là văn kiện khẩn , có thể là chuyện làm ăn cần phải giải quyết gấp. Mở bức thư ra, nghiêm túc mà đọc mấy phong thư kia, sau đó nghĩ nghĩ, liền lập tức lấy bút lông chim ra viết ngay trên mặt sau của lá thư. Sau đó, tất cả mọi người ngoài ý muốn nghe thấy Harry phát ra vài tiếng cú mèo kêu, sau khi mấy người phát thư chuyên nghiệp kia nghe thấy, lập tức bay tới. Harry một bên đem thư bỏ vào bao thư mới, dùng nhẫn trên tay ấn vào tạo thành huy hiệu của gia tộc Potter, một bên dùng Cú Mèo Ngữ giao tiếp với mấy người đưa thư kia, tiếp theo, lấy ra vài đồng sickle, định đặt vào trong túi của nấy con cú, nhưng mấy con cú đã vui mừng mà gắp lấy thư bay đi. Liên tục mấy con đều không thu tiền của Harry, chuyện này làm cho cả nhà ăn đều bàn tán xôn xao. Harry đành phải cười khổ, nói chuyện với cậu nhóc kia thật vui, lần sau sai Lion gửi vài túi thức ăn cú mèo đến đây, nếu chúng nó không thu tiền, vậy cứ cho tụi nó chút gì đó ăn đi. Sau đó đem mấy bức thư còn lại cất vào cặp sách của mình, tiếp tục uống hết ly sữa.

“Ha, Harry, cậu biết Cú Mèo Ngữ?” Blaise ngoài ý muốn hỏi.

“Đúng vậy, một trưởng bối dạy.” Harry nói, trong lòng bĩu môi, Salazar tự mình dạy. Godric dạy Griffin (Chim ưng thần) ngữ, Salazar nói cái kia chẳng có tác dụng gì nhiều, kết quả hai người cãi nhau một trận, cuối cùng Rowena nói Harry có Xà Ngữ lại có Griffin (Chim ưng thần) Ngữ, có chút giống con của hai người, lúc này mới làm cho bọn họ im lặng lại. Sau đó, Salazar nói, một khi đã như vậy, thì nên dạy cái gì đó thực dụng một chút, cho nên người dạy Cú Mèo Ngữ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét